Im lặng là vàng, khoan dung là bạc, giúp người là đức hạnh, thất bại là phúc phần: Thay đổi tư duy, thay đổi cuộc đời!
Cuộc sống giống như một chiếc gương, ta đối với gương như thế nào, gương cũng lại đối với ta như vậy. Lành hay vỡ, đen hay trắng, đều là do chính mình thay đổi.
- 11-08-20193 câu nói đúc kết trí tuệ cả trăm nghìn năm của người xưa, là bài học hay trông thấy trong thành công của nhiều tỷ phú, trong đó có Lý Gia Thành!
- 07-08-2019Hiệu ứng "kiến lười" chỉ đánh hơi sự giàu có: Không phải lúc nào chăm chỉ cũng giúp bạn thành người chiến thắng
- 01-08-2019Nhà tuyển dụng phỏng vấn “599 x 599 = ?": Chỉ 1 ứng viên duy nhất trả lời được trong vòng 5 giây bằng cách đơn giản đến khó tin, công ty mừng như bắt được vàng
Trong cuộc sống hàng ngày, giao tiếp bằng ngôn ngữ là phương tiện chính để con người hiểu nhau, cùng cộng tác, phát triển và xây dựng xã hội. Nhưng con người không phải hoàn hảo, lời nói không phải lúc nào cũng chuẩn mực và thích hợp với mọi quan điểm, và do vậy, không thể tránh khỏi sự xung đột khác nhau. Vào những thời điểm đó thì im lặng chính là vàng.
Sư im lặng, nhường nhịn là cần thiết để giải tỏa căng thẳng, để các bên có thêm thời gian suy nghĩ, từ đó cùng nhau giải quyết vấn đề. Sự im lặng còn có một ý nghĩa khác, đó là thể hiện thái độ của bản thân, có giá trị ngang với cả ngàn lời nói.
Trên đường đời luôn có sự vấp váp, trong cuộc sống luôn có sự đắng cay. Có những việc chúng ta không thể thay đổi bằng sức lực con người mà chỉ có cách tuân theo sắp đặt của tự nhiên. Có những người chúng ta không thể ép buộc mà chỉ có thể mỉm cười đối mặt. Có những con đường mà chúng ta không thể trốn tránh, vậy hãy bình thản tiến lên, không do dự chùn bước. Có những lúc lực bất tòng tâm thì hãy tùy kỳ tự nhiên, ấy cũng là thuận với đạo làm người.
Nhìn người cũng phải nhìn mình, trách người thì phải hỏi tâm. Có những việc chúng ta không thể thay đổi bằng sức lực con người mà chỉ có cách tuân theo sắp đặt của tự nhiên. Có những người chúng ta không thể ép buộc mà chỉ có thể mỉm cười đối mặt.
Cuộc sống là vậy, khi trời không có nắng, hãy học được cách tận hưởng gió mưa, khi vườn không có hoa, hãy học cách cảm nhận hương thơm từ đất nước. Ham muốn quá nhiều chỉ khiến con người dần trở nên ích kỷ, biến chất, theo đuổi những lợi ích nhất thời rồi đánh mất bản chất bền vững về sau. Rồi một ngày, những thứ ích lợi chúng ta theo đuổi sẽ trở thành gánh nặng đè trên lưng, càng đi càng không chống đỡ nổi.
Ngược lại, với một hành trang vừa đủ, chúng ta học được cách thong thả dạo bước, trải nghiệm và tận hưởng sự vui thích trong từng khoảnh khắc trôi qua. Nhìn bằng đôi mắt biết cười, chúng ta sẽ thấy phong cảnh đẹp hơn. Cũng như sống bằng tâm trạng giản đơn, chúng ta mới có thể nhận được nhiều niềm hạnh phúc giản dị. Đời người trăm ngàn sắc thái, nhưng thành thật, giản đơn lại là điều đẹp nhất.
Cuộc sống như một tấm gương có thể phản chiếu lòng tử tế và sự phản bội, tính trung thực hay đạo đức giả, mỗi người một tâm thái. Cuộc sống cũng giống như một cuốn sách, hành động chân thành hay giả dối, sòng phẳng bản lĩnh hay ích kỷ vụ lợi, mỗi người một cách viết khác nhau. Mỗi người đều có một túi phúc của riêng mình, bạn cho gì vào trong thì sẽ thu được điều tương tự. Mỗi người cũng có một chiếc gương, bạn đối với gương như thế nào, gương cũng lại đối với bạn như vậy. Và khi đã trải qua sương gió, đi qua gần hết đường đời, hãy nhìn lại xem tấm gương của mình lành hay vỡ, cuốn sách của mình trắng hay đen?
Mắt khẽ cười mới có thể thấy được cảnh đẹp của trời đất, tâm đơn giản mới thấy đời mộc mạc.
Im lặng là vàng, nhẫn nại là bạc. Chịu thiệt thì dưỡng đức mà chịu nhẫn thì dưỡng tâm. Càng trưởng thành, chúng ta càng học được cách nhường nhịn, khoan dung với bản thân, với người khác và với cuộc đời. Quá trình này không hề dễ dàng mà luôn trải qua nhiều đau khổ, nhưng kết quả cuối cùng sẽ đem tới sự thay đổi lớn trong tư duy, giúp chúng ta xây dựng một tinh thần và tâm thái vững vàng để vượt qua nghịch cảnh, đối mặt với những khó khăn. Đó là nền tảng trí tuệ sinh tồn, không yếu đuối, không trốn tránh mà luôn lấy lùi làm tiến.
Ngược lại, với kẻ quá giỏi tính toán, theo thói quen đó cũng là người việc gì cũng so đo tính toán. Cho dù bên ngoài họ thể hiện bản thân hào phóng thì bên trong nội tâm cũng chẳng bình yên. Ngay từ đầu, sự tính toán đã khiến họ mất bình tĩnh, mất ở mối rối ren của mỗi sự vật. Người thường xuyên mất bình tĩnh lại dẫn đến sự lo lắng nghiêm trọng. Người thường trong trạng thái lo lắng, không chỉ không có niềm vui, thậm chí còn là thống khổ.
Đường đời muôn nẻo ít nhiều đều có chông gai. Cuộc sống muôn vị, cay đắng ngọt bùi, không có nỗi buồn thì chẳng có niềm vui. Đứng trước những lần thất bại, chúng ta hiểu rằng mình càng có cơ hội để rèn giũa bản thân. Đó chính là phước lành mà chỉ những ai bản lĩnh mới có thể đón nhận, từ đó thay đổi chính mình, thay đổi cả tương lai.
Bớt một chút tính toán, phiền não sẽ nhẹ đi, sống thiện tâm hơn một chút, phúc đức sẽ dày hơn!