MỚI NHẤT!

Đọc nhanh >>

Mặc hàng xóm dè bỉu "4 năm học ĐH tốn tiền mà giờ bán chè", cô giáo nghỉ việc vì dạy hợp đồng, lương thấp: Bán chè thoải mái hơn, có tiền cho bố mẹ dưỡng già

08-05-2020 - 21:26 PM | Sống

Công việc dạy học khiến cựu sinh viên trường Sư phạm cảm thấy rất áp lực, vì thế cô quyết định xin nghỉ việc và mở một quán chè phụ giúp gia đình.

Câu chuyện học đại học một ngành nhưng ra trường làm một ngành khác ở xã hội hiện nay chắc hẳn không còn xa lạ. Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng chấp nhận chuyện đó, đặc biệt là những người lớn tuổi. Họ thường hy vọng con cháu sau khi học có ngành có nghề sẽ đi làm trong văn phòng điều hoà mát lạnh, "nắng không tới đầu, mưa không tới chân".

Nhưng đâu phải ai học xong đại học cũng kiếm được một công việc phù hợp đâu và cũng chẳng ai mong mình vất vả trên con đường sự nghiệp cả. Câu chuyện dưới đây của một cô gái là cựu sinh viên ngành học Sư phạm, tuy đã cố gắng xin vào làm việc đúng ngành sau khi tốt nghiệp nhưng do mãi không được biên chế, mức lương lẹt đẹt nên cô quyết định nghỉ việc về nhà mở quán chè cùng gia đình.

"Chào mọi người, mình học một trường về ngành Sư phạm (xin phép giấu tên trường) vì bài viết này cũng không đáng tự hào cho lắm. Gia đình mình có 4 người gồm bố mẹ, anh trai đi lấy vợ và mình. Bố mình là công nhân về hưu, mẹ thì chỉ còn 1 năm nữa, mẹ nấu ăn cho công nhân ở khu công nghiệp, thu nhập được mấy đồng đâu, đáng nhẽ ra là về hưu sớm hơn ấy vì bố mẹ sức khoẻ cũng yếu dần nhưng họ thương vì làm ở đó nhiều năm rồi nên giữ lại làm. 

Bố mẹ mình không được học nhiều vì ngày xưa ông bà cũng nghèo, không đủ tiền cho bố mẹ đi học, trước bố mẹ mình cũng làm nông nhưng tháng được tháng không, không ổn định nên cuối cùng làm công nhân. Anh mình sau khi lấy vợ thì lên Hà Nội làm nhưng cũng chỉ đủ tiền nuôi vợ con, chẳng gửi được tiền về cho gia đình mấy. 

Còn mình sinh sau đẻ muộn, mình năm 3 đại học là lúc bố về hưu… Sau khi học xong 4 năm đại học ra thì cũng về quê làm đúng ngành sư phạm, xin mãi mới được kí hợp đồng 1 năm 1 với trường công. Cũng hi vọng nếu có vị trí, có biên chế sẽ thi để đỗ nhưng 3 năm trôi qua, mình không đỗ vị trí nào hết, có nhiều lý do và sau 3 năm khiến mình chán nản, chán vì lương thấp, chán vì mãi không vào được vị trí nào, chán vì công việc cũng dở dở ương ương. 

Rồi rất nhiều suy nghĩ nữa, bằng tuổi mình thì con gái có bạn đã lập gia đình, có bạn chăm lo được cho bố mẹ, đây mình lương 3 cọc 3 đồng, tiêu chẳng dám tiêu, mua chẳng dám mua vì tiêu gì, mua gì một cái coi như tháng ấy chẳng để ra được đồng nào cho bố mẹ. Mà bố mẹ mình có tuổi rồi chứ không còn trẻ, không còn đi làm nữa… rồi nếu cứ nhìn vào công việc ở tương lai chẳng biết bao giờ mới đến lượt. 

 Mặc hàng xóm dè bỉu 4 năm học ĐH tốn tiền mà giờ bán chè, cô giáo nghỉ việc vì dạy hợp đồng, lương thấp: Bán chè thoải mái hơn, có tiền cho bố mẹ dưỡng già  - Ảnh 1.

Mình quyết định xin nghỉ hợp đồng về bán chè vì mẹ mình nấu chè khá ngon. Mình cũng nghĩ đơn giản là mở một quán chè tại nhà sau đó bán, ít ra thu nhập vẫn hơn là việc đi dạy mà thời gian cũng thoải mái hơn, có nhiều thời gian để mình suy nghĩ, làm việc khác hơn.

Lúc đó là cách đây hơn 2 năm, ban đầu cũng khó khăn nhưng mọi thứ cũng thuận lợi, thu nhập 2 triệu, 3 triệu, 4 triệu, 6 triệu, 7 triệu… cứ thế lên dần. Mình và mẹ nấu, bố phụ giúp bán có thuê thêm 1 nhân viên nữa, dần thu nhập quanh mức 10 triệu, đấy là mình còn làm cả ship chè, đặt mang về, cũng chẳng hơn được. Việc mở thêm quán hay mở rộng quán thì mình cũng chưa nghĩ tới vì hiện tại mình cũng đã khá mệt. Mệt nhưng được cái thu nhập ổn hơn rất nhiều so với việc đi dạy trước kia.

Nhiều người nói với mình rằng bán chè thì thu nhập chỉ có thế, sao không kiếm công việc nào ổn định, sao không làm cái gì khác. Có những người thì vô tư thành ra hơi vô duyên: "Học 4 năm đại học, tốn tiền ăn ở trên đó mà giờ về bán chè, sao không bán chè từ sớm". Đâu phải ai muốn thế đâu, cuộc sống, công việc có nhiều thứ không như mình nghĩ thì mình mới phải vậy. Mà mình bán chè có sao đâu, cũng chẳng sai mà, mình còn thấy đỡ hơn nhiều, thoải mái hơn, mình còn có tiền cho bố mẹ dưỡng già, lo được cho bản thân, sắm được nhiều thứ cho gia đình, được ở gần bố mẹ.

Mình tâm sự vì đợt này thấy nhiều bạn chia sẻ về công việc, 1 bạn chia sẻ học đại học về bán bún riêu , 2 người bạn thân về bán ốc … mới thấy có nhiều người giống mình nhưng có lẽ họ thành công hơn mình. Mình thu nhập 10 triệu chỉ gọi là tạm ổn thôi. Mình cũng đã có một khoản tiết kiệm sau từng ấy thời gian, chắc sắp tới nếu có thời gian, có sức khoẻ mình sẽ làm thêm gì nữa để kiếm thêm không thì cứ gửi tạm ngân hàng.

Thôi dù sao như này thì cuộc sống cũng ổn, cũng thoải mái hơn."

 Mặc hàng xóm dè bỉu 4 năm học ĐH tốn tiền mà giờ bán chè, cô giáo nghỉ việc vì dạy hợp đồng, lương thấp: Bán chè thoải mái hơn, có tiền cho bố mẹ dưỡng già  - Ảnh 2.

"Cái khó ló cái khôn", tuy thừa nhận mình chưa thành công nhưng cô bạn cảm thấy thoải mái hơn trước kia rất nhiều, thậm chí đã tiết kiệm được một khoản để phụ giúp gia đình. Tốt nghiệp đại học, nếu không tìm được công việc đúng ngành nghề, sẽ chẳng có vấn đề gì khi bạn làm trái ngành cả miễn sao là bạn yêu thích và cảm thấy thoải mái khi làm việc.

Chia sẻ này của cô bạn sau đó đã nhận được rất nhiều sự đồng cảm từ cư dân mạng:

"Học đại học ra không phải ai cũng may mắn đc làm đúng ngành đúng nghề, nhưng suy cho cùng, suy nghĩ, tư tưởng của người đi học và người không đi học đúng là khác nhau một trời một vực ấy. Nói chung là, mình cứ làm những gì mình thích thôi, người ta nói gì kệ, mình vẫn làm ra tiền bằng chính công sức của mình, chẳng xin ai đồng nào."

"Mình cũng 4 năm học ĐH sư phạm ra trường 3 năm rồi như bạn. Vừa học xong cũng đi dạy hợp đồng một năm và không có sau đó nữa. Lắm lúc cũng thấy buồn vì tiếc 4 năm đi học, vì công nuôi dưỡng của bố mẹ nhưng biết làm sao khác được. Cứ sống khỏe mạnh, vui vẻ bình thường là hạnh phúc rồi."

"Dòng đời đưa đẩy cả thôi, có phải tất cả quyết định của mình là đúng là theo ý muốn của mình được đâu. Dù sao thì 4 năm đại học vẫn là khoảng thời gian mà bản thân được cảm nhận điều tuyệt vời đời sinh viên không phải ai cũng có được, miễn sao biết trân trọng những gì mình có và cố gắng cho tương lai đừng vì một lần sai mà buông tất cả."

Theo PV

Trí thức trẻ

Trở lên trên