Ranh giới giữa kẻ tầm thường và người đẳng cấp chỉ cách nhau ở 3 điều này: Không tu thân dưỡng tính, có tiền tài, địa vị cũng chẳng thể ngẩng đầu lên!
Không bỏ được những thói xấu này, dù giàu có hay chức cao đến đâu cũng mãi chỉ là kẻ tầm thường, không phải người đẳng cấp.
- 17-10-2019Chuyện tình của ông trùm Apple: Vì một buổi nói chuyện mà mê đắm cô sinh viên, biến vợ thành nữ tỷ phú giàu thứ 5 thế giới
- 17-10-2019Câu chuyện về vị tỷ phú nhà cửa nát tan, phải bỏ mạng vì tính cách gia trưởng, thích kiểm soát người khác cùng cách dạy con không giống ai của mình
- 17-10-2019Từng được giúp đỡ 3 triệu đồng vô điều kiện, tỷ phú Jack Ma trở lại tìm ân nhân xưa và hành trình đền ơn đáp nghĩa khiến người đời nể phục
Đẳng cấp của một người không được quyết định bởi của cải vật chất, mà được đánh giá thông qua nhân cách, quá trình tu dưỡng. Bạn đầu tư thời gian của mình vào đâu thì sẽ trở thành người tương xứng như vậy.
Người xưa có câu: "Thời gian là vàng là bạc". Chỉ có những kẻ tầm thường mới phung phí tài sản quý giá nhất của mình để làm 3 điều sau.
Càng tầm thường, ham muốn càng nhiều
Ở Ấn Độ, người ta thường dùng một cái lồng gỗ để bắt khỉ. Họ sẽ cho thức ăn vào lồng đó rồi khóa lại. Con khỉ thấy thức ăn liền tiến lại chiếc lồng, thò tay vào lấy. Nó định bỏ chạy thật nhanh, nhưng lại không thể rút tay ra khỏi chiếc lồng vì vẫn đang nắm chặt thức ăn. Vì vậy, khỉ nhanh chóng bị bắt.
Thật ra chúng ta cũng chẳng khác gì những con khỉ kia. Chúng ta dễ bị cám dỗ bởi ham muốn của bản thân, để rồi cuối cùng đánh mất tự do của chính mình. Một khi vượt quá giới hạn, mong muốn sẽ biến thành gánh nặng, gông cùm trói buộc con người.
Trang Tử từng dạy: Cứ nhìn vào những kẻ ham hố vật chất mà xem. Họ sợ hãi cả ngày - sợ một ngày tiền bạc của họ sẽ biến mất. Mỗi ngày, họ lại thêm tham lam vì sợ rằng của cái sẽ vơi bớt đi.
Sống mà phải lo âu như vậy, cuộc đời còn có ý nghĩa gì nữa?
Ham muốn chính là một cái hố sâu không đáy, ngày qua ngày lại càng thêm sâu.
Những người tầm thường sẽ dễ bị mắc kẹt trong ham muốn của chính mình, khó thoát ra được. Thật ra, biết hài lòng với những gì mình có chẳng phải là điều gì nhục nhã, thấp kém. Muốn sống một đời hạnh phúc, con người phải học cách biết đâu là giới hạn. Vì vậy, bạn đừng nên lãng phí quá nhiều thời gian để lo lắng về vật chất.
Thay vào đó, hãy làm phong phú thêm tâm hồn mình. Trên thế giới này, có cả hàng ngàn thứ cám dỗ khiến bạn ham muốn đến kiệt sức. Chỉ khi biết buông bỏ, bạn mới thực sự hiểu hạnh phúc là gì.
Càng tầm thường, càng khó tha thứ
Tại một nhà hàng nọ, có vị giám đốc nổi tiếng làm ầm ĩ chỉ vì bị người bồi bàn lỡ tay đánh đổ súp lên người. Dù người bồi bàn đã xin lỗi hết mức, thậm chí đến mức phát khóc, nhưng vị giám đốc đó vẫn không chịu bỏ qua.
Vào thời nhà Tống, khi nhà chính trị, quân sự Phạm Trọng Yêm đang đọc sách, người lính cầm cây đèn chẳng may làm lửa bén vào tóc ông, gây cháy. Thấy thế, người lính liền sợ hãi tột độ và chân thành dập đầu tạ lỗi . Tuy nhiên, Phạm Trọng Yêm nhanh chóng tha thứ cho người hầu của mình, thay vì trách tội và hủy hoại cuộc đời anh ta.
Khác với những kẻ tầm thường luôn sân si, để bụng những chuyện nhỏ nhặt, người đẳng cấp luôn biết cách tha thứ cho người khác. Họ hiểu rằng không ai là hoàn hảo, có thể phạm sai lầm bất cứ lúc nào. Quan trọng là phải biết học hỏi, rút kinh nghiệm từ chính những sai lầm đó thì mới có thể đem lại kết quả tốt trong lần sau. Vì vậy, người đẳng cấp luôn sẵn lòng tha thứ và cho người khác cơ hội thứ hai.
Cuộc đời ngắn ngủi, vì thế đừng lãng phí thời giờ để chấp nhặt. Sống như vậy, bạn chỉ rước thêm bực tức vào người, lại còn khiến mọi người cảm thấy khó để thân thiết với bạn.
Một nhà hiền triết từng nói: "Thẳng tính cũng không nên quá đà, phải hiểu chuyện cũng như hiểu người". Vì thế, dù có chuyện gì xảy ra, cũng nên cảm thông và tha thứ cho người khác. Điều này không chỉ khiến mình thoải mái mà còn tích đức cho bản thân.
Càng tầm thường, càng thích đàm luận thị phi
Trong thời đại Internet này, tin đồn thất thiệt lan truyền nhanh như vũ bão. Ai cũng có thể trở thành "anh hùng bàn phím" mà chẳng tốn một xu. Chỉ cần không vừa mắt, người ta sẵn sàng nhận xét, đánh giá, vùi dập nhau bằng những ngôn từ khó nghe, vi phạm nghiêm trọng quyền riêng tư cá nhân.
Trong Phật giáo có từ "khẩu nghiệp" - dùng lời nói để bêu xấu người khác, tạo nghiệp cho chính mình.
Trước đây, Nguyễn Linh Ngọc - một trong những thế hệ diễn viên đầu tiên của Trung Quốc - đã tìm đến cái chết sau khi bị một tờ báo lá cải thêu dệt tin đồn, gây tổn hại đến đời tư của cô. Khi ấy, người ta mới nhận ra, lời nói cũng có sức sát thương kinh khủng, chẳng khác nào "giết người không dao".
Hiện nay, trong xã hội không thiếu những thành phần kiêu ngạo luôn thích nói chuyện đúng sai, cho mình cái quyền được phán xét người khác. Những người như vậy dù có địa vị cao, của cải nhiều đến đâu cũng chỉ thuộc loại tầm thường. Bởi lẽ, càng nói nhiều, nội tâm sẽ trở nên rỗng tuếch, chẳng còn gì.
Do đó, đừng cố soi xét và đánh giá cuộc sống của người khác. Việc của bạn là sống một đời lạc quan, tập trung vào con đường mình đã chọn, kiên nhẫn tu thân dưỡng tính để trở thành người thành công được người người kính trọng.
Aboluowang