Bị đập đầu vào cửa, ông tổ nước Mỹ Benjamin Franklin nhận được món quà giá trị để đời!
Sự cố đập đầu vào khung cửa nhà vị tiền bối đã khiến ông tổ của nước Mỹ đau điếng. Thế nhưng cũng từ cú va chạm đó, Benjamin Franklin đã nhận được một món quà giá trị.
- 28-05-2017Mơ thành tỷ phú nhưng bạn có hiểu trách nhiệm khi có 1 tỷ USD trong tay? Chia sẻ của Jack Ma sẽ khiến bạn phải suy nghĩ
- 27-05-2017Chuyện vợ chồng bồ câu và bài học cho những ai làm sếp: Đừng bao giờ tự ý sa thải nhân viên khi chưa tìm hiểu lý do!
- 27-05-2017Sống trong khu ổ chuột, bán máu để trang trải học phí và giờ là tỷ phú, CEO Starbucks khẳng định: Đây là điều các bạn trẻ cần ghi nhớ
Nước vì ở vị trí thấp mà trở thành biển. Cũng như vậy, con người nếu biết tự hạ mình sẽ trở thành vua. Triết lý sống này có từ ngàn đời nay, nhưng không phải ai trong chúng ta cũng hiểu và làm được.
Chuyện của lạc đà và ruồi
Có một con lạc đà vất vả vượt sa mạc. Một con ruồi đậu trên lưng nó, chẳng mất tí công sức nào cũng đến được bên kia sa mạc. Nó cất giọng chế giễu: "Lạc đà ngốc nghếch, cảm ơn anh đã vất vả cõng tôi một quãng đường dài. Tạm biệt!"
Lạc đà liếc nhìn ruồi một cái rồi nói: "Lúc anh ở trên người tôi, tôi không hề biết. Giờ anh đi, thực ra cũng không cần thiết phải chào tôi đâu. Anh chẳng nặng là bao, đừng quá xem trọng mình, anh nghĩ anh là ai?"
Trải nghiệm của một nghệ sĩ nổi tiếng Trung Quốc
Nghệ sĩ biểu diễn nổi tiếng của Trung Quốc Anh Nhược Thành từng kể một câu chuyện rất hay như thế này:
Hồi còn nhỏ, ông sinh trưởng trong một gia đình lớn nhiều thế hệ. Mỗi lần ăn cơm, vài chục người ngồi trong một phòng ăn lớn, cùng nhau ăn uống.
Có một lần, ông đột nhiên nảy ra một ý tưởng thú vị, quyết định sẽ pha trò để mọi người cùng vui vẻ.
Trước giờ ăn, ông ẩn trong một chiếc tủ vốn chẳng mấy ai để ý đến trong phòng ăn và nghĩ, đợi đến khi mọi người đi tìm khắp một lượt không thấy sẽ nhảy ra.
Thế nhưng, điều mà Anh Nhược Thành khi đó không ngờ tới là mọi người hầu như chẳng ai chú ý đến sự vắng mặt của ông. Sau khi cơm no rượu say, mọi người bắt đầu rời đi. Đến lúc đó, ông đành phải ra khỏi tủ, buộc phải ăn cơm thừa canh cặn.
Kể từ đó, ông tự nhắc nhở mình: Tuyệt đối không được coi mình quá quan trọng, nếu không sẽ càng thất vọng mà thôi!
Benjamin Franklin đập đầu vào khung cửa
Ông tổ của nước Mỹ Benjamin Franklin khi còn trẻ đã từng đến thăm một bậc tiền bối đức cao vọng trọng.
Khi đó, ông tràn trề nhiệt huyết của tuổi trẻ, chân sải bước rộng tiến về phía trước.
Vào đến cửa, đột nhiên đầu Franklin đập phải khung cửa, đau điếng. Ông vừa phải dùng tay xoa liên tục vào chỗ đau, vừa đưa mắt nhìn cái cửa còn thấp hơn chiều cao của mình.
Vị tiền bối ra cửa đón khách, nhìn thấy bộ dạng đó của Franklin liền cười nói:
"Đau lắm hả, tuy nhiên đây chính là thu hoạch lớn nhất của cậu khi đến thăm tôi hôm nay đấy. Một người muốn bình an vô sự sống trên đời này, phải luôn luôn ghi nhớ trong đầu một điều: Lúc nào nên cúi đầu thì phải cúi đầu!"
Câu chuyện này đơn giản nhưng hết sức chân thực này đã cho chúng ta biết một điều cần thiết và quan trọng:
Nhất định phải học được cách nhận thức về bản thân, tuyệt đối đừng bao giờ tự cho mình là quá quan trọng! Trên thế giới này, mỗi người đều rất quan trọng nhưng bất cứ ai có rời đi, thậm chí là mất đi, trái đất vẫn cứ quay.
Kinh nghiệm làm nên thành công của tỉ phú Hồng Kông Lý Gia Thành
Trong cuốn sách - Lý Gia Thành "ông chủ của những ông chủ" trong giới kinh doanh Hồng Kông của tác giả Anthony B. Chan, có một đoạn trích dẫn lời của vị tỉ phú đáng kính khi giải thích vì sao ông chọn cái tên Trường Giang để đặt tên cho công ty của mình như sau:
"Nếu bạn muốn thành công thì cho dù ở vị trí nào đi chăng nữa, bạn cần phải biết cách lắng nghe ý kiến từ nhiều phía. Tại sao Dương Tử (Trường Giang) lại trở thành một con sông lớn như vậy? Đó là bởi vì nó tiếp nhận dòng chảy từ những con sông nhỏ hơn, do đó trở nên rộng lớn.
Bên ngoài, tôi lịch sự nhã nhặn với tất cả mọi người, nhưng bên trong, tôi biết lòng tự cao của mình rất lớn. Vì thế tôi đã tự nhủ rằng cần phải lịch sự nhiều hơn, cởi mở nhiều hơn nữa nếu muốn tự mình làm kinh doanh.
Nếu bạn quá tự cao mà bỏ qua những kiến thức khác, bạn sẽ không bao giờ trở thành một con sông lớn được."
Đôi lời bình:
Một người có thể tự tin nhưng không nên tự đại, có thể phóng đãng nhưng không thể kiêu căng ngạo mạn, có thể sống khỏe mạnh trường thọ nhưng không thể vạn thọ vô cương, có thể dùng sức mạnh để cứu vãn một thế cục bất ổn nhưng không thể thay đổi càn khôn!
Không quá xem trọng bản thân thực ra đó là một dạng tu dưỡng, một phong độ, một cảnh giới cao thượng, là biểu hiện của sự trưởng thành về thái độ!
Vì thế cho nên, hãy khiêm nhường, biết tự hạ thấp mình.
Sở dĩ trăm sông đổ ra biển là do biển nằm ở vị trí thấp hơn các con sông. Con người cũng vậy, khi hạ thấp cái tôi cá nhân, người đó sẽ tiếp nhận được những tinh hoa từ người khác để hoàn thiện mình.
Trí thức trẻ