MỚI NHẤT!

Đọc nhanh >>

CEO nuôi chí thay đổi thế giới bằng giáo dục: Từ 25 đôla tới 250 trường học dành cho trẻ em nghèo

09-08-2016 - 14:52 PM | Sống

Ước mơ bé nhỏ "có một cây bút chì để tập viết" của cậu bé ăn xin trên đường phố Ấn Độ đã làm thay đổi suy nghĩ và hành động của chàng trai 25 tuổi, khiến anh quyết định biến cuộc đời mình thành một câu chuyện đáng kể.

Thông minh, sáng láng, chàng trai trẻ người Mỹ - Adam Braun - biết kiếm tiền từ năm 12 tuổi và bắt đầu làm việc vào mùa hè tại quỹ đầu tư khi mới 16 tuổi. Khi con đường dẫn đến một sự nghiệp thành công ở phố Wall đang rộng mở và thuận lợi, Adam lại có một chuyến đi thay đổi cuộc đời.

Trong hành trình du lịch bụi, đa phần đi qua các nước kém phát triển sau đó, Braun nhìn thấy khao khát được đến trường, học tập của hàng ngàn em nhỏ. Trên đường phố ở Ấn Độ, anh đã gặp một cậu bé ăn xin và biết được, điều mong muốn nhất trên đời của cậu bé là một cây bút chì để có thể tập viết. Tất cả những thứ đó đã trở thành nguồn cảm hứng để Braun từ bỏ công việc có uy tín tại Bain & Company, để bắt đầu thành lập và điều hành tổ chức Pencils of Promise, chỉ với 25 $ khi anh sắp bước vào tuổi 25.

Sử dụng cách tiếp cận độc đáo, Braun đã định nghĩa lại không gian hoạt động của các tổ chức phi lợi nhuận, trong đó kinh doanh, hoạt động từ thiện, phương tiện truyền thông xã hội xoắn bện với nhau và tạo ra những thành công không tưởng.

Tính đến thời điểm hiện tại, Pencils of Promise đã xây dựng được hơn 250 trường học trên khắp thế giới. Kết quả đó chứng minh: Nếu có đam mê và biết được cách thức thực hiện, bất cứ ai cũng có thể tạo ra một phong trào gây tiếng vang và ảnh hưởng không chỉ trong phạm vi quốc gia, mà trên toàn thế giới.

Và trong cuốn sách mới của mình, với tựa đề Lời hứa về một cây bút chì - The Promise of a Pencil, Braun đã kể lại câu chuyện đó với thông điệp: "Hãy biến cuộc đời mình thành một câu chuyện đáng kể!".


Cuốn sách viết về câu chuyện của một CEO nuôi chí thay đổi thế giới bằng giáo dục.

Cuốn sách viết về câu chuyện của một CEO nuôi chí thay đổi thế giới bằng giáo dục.

Đoạn trích trong cuốn sách của Adam Braun:

Khi cuốn sách này ra mắt bạn đọc, PoP đã xây dựng được hơn 250 trường học, mang lại hơn 15 triệu giờ học cho trẻ em nghèo. Cứ sau mỗi 90 giờ, lại mở thêm được một ngôi trường mới. Nhưng chúng tôi không chỉ xây nên bốn bức tường rồi rút đi, chúng tôi cam kết hỗ trợ lâu dài và đảm bảo tính bền vững cho mỗi dự án.

Phương pháp đảm bảo giáo dục toàn diện của chúng tôi đã nhận được sự công nhận của Diễn đàn Kinh tế Thế giới, Quỹ Sáng kiến Toàn cầu Clinton, và gần đây nhất chúng tôi đã được trao tặng Giải thưởng Tổ chức Giáo dục của năm tại một hội nghị do Liên Hợp Quốc tổ chức. Sắp tới, chúng tôi sẽ tiếp tục áp dụng một loạt các sáng kiến thử nghiệm công nghệ và phương pháp giảng dạy mới, mà chúng tôi tin rằng sẽ thực sự thay đổi cuộc chơi.

Bạn có thể cân nhắc hỗ trợ công việc của chúng tôi thông qua các hình thức trao tặng học bổng, đào tạo giáo viên hoặc xây dựng các trường PoP tiếp theo. Chỉ cần 25 đôla để giáo dục một đứa trẻ, 500 đôla để đào tạo giáo viên và 10.000 đôla để xây dựng một lớp học. Hơn 30.000 người đã tạo ra các chiến dịch gây quỹ độc đáo cho công tác giáo dục trẻ em trên trang web của chúng tôi. Có lẽ ngày sinh nhật sắp tới của bạn sẽ là buổi gây quỹ kế tiếp.

...

PoP giờ hiện có hơn 60 nhân viên ở các nước chúng tôi hỗ trợ, hơn 90% trong số đó là người bản địa. Họ nỗ lực gìn giữ cơ hội học tập cho những đứa trẻ như Nith và Nuth, hai cô bé giờ đã là những ngôi sao sáng ở lớp Ba. Hiện mỗi ngày có hơn 1.500 em nhỏ theo học ở các trường PoP. Đây không còn là câu chuyện của riêng tôi nữa. Nó đã là câu chuyện của các em.

Khi tôi nghĩ về khởi đầu của tất cả những chuyện này, có một điều nổi lên cực kỳ rõ ràng: Ngay từ đầu tôi đã là kẻ sống lý tưởng đến vô vọng. Tôi dùng từ vô vọng, bởi niềm tin của tôi vào PoP luôn tránh hai chữ hy vọng. Tôi không bao giờ nghĩ, tôi hy vọng việc này sẽ thành công. Tôi biết nó sẽ thành công.

Từ khoảnh khắc luồng điện đầu tiên chạy trong người tại buổi hòa nhạc ở Dàn nhạc Giao hưởng New York, tôi chưa từng một lần ngờ vực liệu tổ chức có thành công không. Đó là bởi nó đã vượt ra khỏi niềm đam mê đơn thuần và giống một mục đích hơn. Ta sẽ tìm ra mục đích khi thôi suy nghĩ về cách sinh tồn trên thế giới và bắt đầu cố gắng đi tìm lý do tại sao ta lại ở đây. Một khi ta giải quyết được câu hỏi đó, tất cả mọi thứ khác sẽ đâu vào đó.

Tôi chỉ mới 25 tuổi khi lập tài khoản ngân hàng với 25 đô-la tiền gửi đầu tiên. Nhiều người coi tuổi trẻ là một điểm yếu, nhưng thực ra nó lại là một điểm mạnh không ngờ. Yếu tố mạnh mẽ nhất và duy nhất của tuổi trẻ là ta không có kinh nghiệm sống để cân nhắc phải làm thế này hay thế kia.

Dù mọi người thường tô đậm giá trị của sự khôn ngoan, song sự khôn ngoan sẽ nhắc ta rằng để đạt được một số điều cụ thể rất khó khăn, nếu không muốn nói là không tưởng. Những người trẻ tuổi không phải mang gánh nặng đó. Họ quá ngây thơ để nhận ra thứ gì là không thể đạt được, và ẩn trong thực tế đó là tinh thần sẵn sàng thử nghiệm.

Martin Luther King Jr. chỉ mới 26 tuổi khi ông dẫn dắt Montgomery Bus Boycott. Steve Jobs đã sáng lập Apple năm 21 tuổi, Bill Gates thành lập Microsoft ở tuổi 20 và Mark Zuckerberg khai sinh ra Facebook khi chỉ mới 19. Tiếng nói nổi bật nhất trong lĩnh vực giáo dục toàn cầu là Malala Yousafzai, 16 tuổi, người đã sống sót một cách thần kỳ khi bị bắn vào đầu trên đường đến trường, và là người vẫn đứng mỗi ngày như một tiếng nói mạnh mẽ ủng hộ thay đổi trước sự áp bức của Taliban.

Với bất kỳ người trẻ tuổi nào đọc cuốn sách này, thông điệp của tôi rất rõ ràng. Đừng bao giờ để bất cứ ai nói với bạn rằng giấc mơ của bạn là không tưởng. Bất kể chúng lớn nhỏ thế nào, bạn vẫn có thể biến chúng thành sự thật.

...

Những năm tới sẽ là một chương mới trong cuộc đời tôi, khi mà việc tôi làm không chỉ là xây dựng trường học, mà còn là xây dựng một gia đình. Tôi chắc chắn sẽ dạy cho các con tôi giá trị của từ mà mẹ tôi yêu thích, sự chính trực, bản chất trong bộ Quy tắc của Cha, và mỗi câu nói được dùng để làm tít đầu chương cho cuốn sách này.

Tôi sẽ nói với các con, con đường trực tiếp nhất đi tới hạnh phúc là qua việc tạo ra niềm vui cho người khác, và chăm chỉ không thôi sẽ không tạo ra được sự thay đổi đó. Nó đòi hỏi sức mạnh của trí tưởng tượng. Nó dựa vào khả năng mỗi chúng ta có thể tạm gác bỏ niềm tin vào những hạn chế của ngày hôm nay để khuyến khích những gì khả thể của ngày mai.

Trên tất cả, mỗi sáng tôi sẽ nhắc các con, chúng ta được quyền chọn mang lại sự tích cực hay tiêu cực cho thế giới, và rằng trong mỗi một con người, vẫn có một câu chuyện phi thường chờ chúng ta hé mở.

Nguyễn Nguyễn

Trí Thức Trẻ

Trở lên trên