Chung sống hòa hợp với "đứa trẻ bên trong" - cách chữa lành thông minh của người trưởng thành
Những cảm xúc của bạn không phải là tự nhiên mà có, chúng là một phần của quá trình tự hoàn thiện. Đã đến lúc mở cửa con đường dẫn vào thế giới nội tâm, dũng cảm bước ra, đối mặt và chữa lành những tổn thương đã bị lãng quên từ lâu.
- 11-05-2024Tâm lý học: Người không bao giờ nổi giận thường rất "đáng sợ"?
- 26-04-2024Tâm lý học: Người mắc "hiệu ứng lồng chim" khó đổi đời, không bỏ được 2 thói quen này cuộc sống không thể lên hương
- 18-04-2024Tâm lý học: Vì sao khoảng thời gian từ 45-55 tuổi là giai đoạn KÉM HẠNH PHÚC NHẤT của đời người?
Bạn có nhận thấy không, đôi khi tâm trạng của chúng ta sẽ biến động thất thường mà không hề có lý do, thậm chí còn bị rối loạn bởi những cảm xúc bất ngờ như bất an, sợ hãi hay tức giận. Thực ra, đây có thể là tiếng kêu cứu từ "đứa trẻ bên trong" sâu thẳm của tâm hồn bạn.
Khái niệm "đứa trẻ bên trong" lần đầu tiên được nêu ra bởi nhà tâm lý học người Thụy Sĩ, Carl Jung. Jung mô tả đứa trẻ bên trong như thứ sinh ra từ tiềm thức, từ sâu thẳm bản chất con người, đại diện cho những động lực nguyên thủy mạnh mẽ nhất, thể hiện bản ngã đầy khao khát và nguyên sơ nhất.
Sau Jung, các nhà tâm lý học khác cũng phát triển và giải thích thêm về khái niệm đứa trẻ bên trong. Nhà trường phái Tâm lý tổng hợp, đại diện là Roberto Assagioli cũng nghiên cứu về đứa trẻ bên trong, coi nó như một dạng nhân cách phụ, là toàn bộ hành vi, cảm xúc hoặc suy nghĩ mà cá nhân giữ lại tại một thời điểm nào đó trong cuộc đời.
Bước đầu tiên, nhận thức về những vết thương trong quá khứ
Ban đầu, chúng ta cần nhận ra rằng những cảm xúc tiêu cực bất ngờ như lo lắng hay tức giận có thể không phải là phản ứng trước tình huống hiện tại, mà là tiếng gọi từ đứa trẻ bị tổn thương sâu thẳm trong tâm hồn.
Ví dụ, mỗi khi bạn cảm thấy căng thẳng vô cùng trong các cuộc họp công việc, có thể không phải do bản thân buổi báo cáo, mà là do nỗi sợ hãi thất bại từ thời thơ ấu.
Bước thứ hai, kết nối cảm xúc
Hãy nhớ lại những sự kiện gần đây đã làm tâm trạng bạn biến động, có cảm giác quen thuộc không? Ví dụ, sự thất vọng và tức giận khi người yêu quên một cuộc hẹn có thể liên quan đến trải nghiệm bị bỏ rơi khi còn nhỏ.
Bạn có thể thử làm một bảng ghi chép cảm xúc, chi tiết ghi lại sự kiện kích hoạt cảm xúc, cảm giác của bạn và nguyên nhân có thể.
Bước thứ ba, đặt tên cho đứa trẻ bên trong
Hãy đặt tên cho những cảm xúc lặp đi lặp lại này, như là cấp cho chúng một danh tính, việc này có thể giúp bạn nhận diện và xử lý cảm xúc một cách cụ thể hơn.
Ví dụ "AA bị xem nhẹ", "BB sợ thất bại" hoặc "CC phải xuất sắc", trong đó AA, BB, CC là những cái tên cụ thể tùy ý thích của bạn. Như vậy có thể giúp chính bản thân bạn nhìn nhận một cách khách quan hơn, cũng dễ dàng tìm ra cách giải quyết vấn đề. Khi bạn cảm thấy bất an, có thể tự nhủ: "Xin chào, BB sợ thất bại, tôi thấy bạn rồi".
Bước thứ tư, đồng cảm và chấp nhận
Hãy thể hiện sự tôn trọng và đồng cảm, xin lỗi đứa trẻ bên trong và nói với nó rằng bạn nhìn thấy nỗ lực và lòng dũng cảm của nó.
Ví dụ: "Xin lỗi, tôi đã không chú ý đúng mức đến cảm xúc của bạn, từ bây giờ, tôi sẽ quan tâm nhiều hơn đến nhu cầu của bạn". Bước này cực kỳ quan trọng, bởi vì chấp nhận chính là khởi đầu của quá trình chữa lành.
Bước thứ năm, thay đổi góc nhìn bản thân
Đôi khi, quan điểm về thế giới của chúng ta có thể bị ảnh hưởng bởi những trải nghiệm quá khứ. Nhưng đừng lo lắng, một khi nhận ra điều này, bạn có thể từ từ điều chỉnh.
Hãy thử nhìn nhận bản thân và cuộc sống từ góc độ khác. Nếu bạn thường tự chỉ trích mình vì những trải nghiệm từ thời thơ ấu, hãy thử nhìn nhận bản thân từ góc nhìn của một người bạn khoan dung hơn.
Ví dụ: Khi gặp phải tình huống tự chỉ trích bản thân, hãy tưởng tượng người bạn tốt nhất của bạn đang ở bên cạnh, họ sẽ khích lệ bạn như thế nào? Hãy chuyển hóa những lời khích lệ này thành tiếng nói của chính mình.
Bước thứ sáu, phân định mối liên hệ giữa quá khứ và hiện tại
Hãy học cách phân biệt mối quan hệ trong quá khứ và hiện tại. Khi bạn cảm thấy hành động của người khác kích thích cảm xúc của mình, hãy dừng lại suy nghĩ liệu điều đó có thực sự liên quan đến tình huống hiện tại hay không, hay đó chỉ là phản ứng của đứa trẻ bên trong bạn đối với các sự kiện trong quá khứ.
Ví dụ: Khi cảm xúc bị kích thích mạnh gần như mất kiểm soát, hãy thở sâu và tự hỏi: "Điều này có liên quan đến tình huống hiện tại của tôi không, hay là một phần nào đó của tuổi thơ mình đang phản ứng?". Sau đó, hãy có ý thức chọn cách giải quyết tình huống hiện tại với góc nhìn của một người trưởng thành.
Việc chấp nhận và chung sống với đứa trẻ bên trong là một quá trình dài, nhiều lúc sẽ có đau đớn, có sâu sắc, cũng sẽ có ấm áp. Nhưng cái tôi độc nhất vô nhị này, xứng đáng được khám phá, được yêu thương.
Phụ nữ số