"Kỹ sư Huawei, 36 tuổi, qua đời sau khi làm việc liên tục suốt 22 tháng": Tiền dẫu kiếm được nhiều thì sức khỏe mới là "bất động sản" của đời bạn
Vào cuối năm bạn biết đọc tin tức gì là đau khổ nhất không? Chính là một cái chết đột ngột. Chúng ta không bao giờ có được một kế hoạch hoàn hảo cho tương lai, bởi lẽ trong xã hội đầy áp lực hiện nay chỉ cần một sự thay đổi nhỏ trong trạng thái thể chất sẽ khiến ta lập tức gục ngã.
- 03-03-2019Cuộc sống có những bài học tàn khốc mà bạn phải học đi học lại suốt đời: Chẳng có điều gì miễn phí cả, con đường dễ dàng thì thường kết thúc với nhiều khó khăn
- 02-03-2019Cuộc đời “lên voi xuống chó” đã giúp tôi thấm thía bài học: Con người sẽ vươn lên mạnh mẽ dưới đáy khi ngã xuống từ đỉnh nếu còn nắm trong tay điều này!
- 02-03-2019Nghĩ mà không hành động, phàn nàn mà không "vùng lên", đó là sự khởi đầu cho quá trình trì trệ và là nguyên nhân khiến bạn muôn đời nghèo
Dẫu cho kiếm được nhiều tiền, bước đi cao tới đâu cũng không quan trọng bằng việc giữ cho mình một thân thể kiện khang.
Đây là một câu chuyện đã xảy ra khá lâu trước đây, năm mới nhắc lại là vì muốn gửi tới mọi người một lời: "Cho dù ta có bao nhiêu tham vọng đi nữa, việc tối quan trọng vẫn là phải bảo vệ tốt sức khỏe bản thân. Nếu không có thân xác này thì linh hồn và tham vọng của ta cũng chẳng thể tồn tại."
Một kỹ sư Huawei, 36 tuổi, làm việc liên tục suốt 22 tháng không một ngày xin nghỉ, dù biết cơ thể bắt đầu không tiêu hóa được nhưng vẫn gắng gượng công việc ở Châu Phi.
Trong lúc anh ta đang lái xe trên đường tới công xưởng thì sự cố đã xảy đến, anh mở mắt ra mà thấy trời đất tối mờ, đầu như chia đôi. Mọi người nhanh chóng đưa anh đến bệnh viện, nhưng thật tiếc tử thần đã gọi tên anh, chàng kỹ sư tài năng qua đời ở tuổi 36.
Phía sau người kỹ sư trẻ tuổi còn có 1 người vợ trẻ, 2 đứa con nhỏ, và cả mẹ già đau ốm. Anh mất rồi, mọi người biết làm sao đây? Bầu trời từ đó như sụp đổ với họ.
Một tuần trước khi xảy ra tai nạn, người kỹ sư có gửi tin nhắn cho vợ nói rằng: "Anh không dừng công việc được nữa". Anh vẫn phải tăng ca cho đến ngày hôm trước khi tai nạn xảy ra.
Vợ anh đau đớn mà viết lại dòng thư: "Thế là đứa trẻ 8 tuổi và 3 tuổi rưỡi đã mãi mãi mất đi người cha bảo hộ chúng, tôi mãi không chờ được cái ngày cùng anh ấy làm cha mẹ chồng đón con dâu về nhà nữa rồi, là người đầu bạc tiễn người đầu xanh. Cuộc sống đau đớn như thế! Phải cảm nhận thế nào mới phải đây???".
Tất nhiên, chúng ta sẽ cảm thấy nuối tiếc, đồng cảm với người nhà anh, nhưng cũng nhận ra sự công bằng của thượng đế. Cơ thể của chính bạn, hết lần này đến lần khác ngược đãi nó, thường xuyên thức đêm, ăn uống không giờ giấc, cao huyết áp nhưng vẫn tăng ca, bệnh cũng không muốn xin nghỉ, thử hỏi cứ mãi như vậy cơ thể có thể không sụp đổ được hay sao?
Là ngoài sự thông cảm thì chúng ta cần rút ra những suy nghĩ sâu sắc hơn.
Trong môi trường làm việc, 35 tuổi thật sự là một chìa khóa quan trọng để mở ra nửa đời sau. Nếu như đã không cách nào bạt mạng được như hồi trẻ thì sẽ bị đào thải ngay lập tức, những nguy hiểm tuổi 35 từ đó mà đến.
Vẫn là Huawei, một năm trước công ty này đã quyết định sa thải một vài công nhân viên kỹ sư trên 35 tuổi, sự việc đã gây chấn động náo loạn cả thị trường lao động Đại Lục.
Lý do của việc đào thải phía công ty đưa ra chính là: Quy luật đào thải, thay cũ đổi mới.
Thực tế là Huawei muốn điều họ tới Châu Phi làm kỹ sư cư trú ở đó với mức lương gấp 3 lần trong nước. Nhưng họ biết rõ để ổn định làm việc ở Châu Phi không phải là một việc dễ dàng gì, thời tiết thất thường, khắc nghiệt, mưa đi gió lại đến, vạn nhỡ xảy ra bất kỳ trục trặc gì là phải lái xe cả một chặng đường dài để tới sửa. Bởi vậy, tăng ca cả đêm đã không còn là chuyện của riêng ai nữa rồi.
Họ nhất định không đi, muốn ở lại trong nước làm việc, và rồi tất yếu công ty đã sa thải họ.
Dùng thời gian làm việc để xâm lấn thời gian nghỉ ngơi là một việc làm thật ngu xuẩn.
Ai cũng biết rõ thức khuya, tăng ca quá nhiều, ăn uống không đúng giờ sẽ rất hại cho sức khỏe. Nhất là sau 30 tuổi, cơ thể mỗi người đều bắt đầu yếu dần đi, khả năng đề kháng giảm sút, chúng ta càng phải để ý hơn tới sức khỏe.
Bạn có biết cái giường nào đắt nhất thế giới không, đó chính là giường bệnh. Một khi đổ bệnh thì dù bạn có kiếm được bao nhiêu tiền thì bản thân cũng tự thấy chán nản, họa ra mất đi rồi như anh kỹ sư 36 tuổi kia thì lại đi trách cái số bạc mệnh.
Một công ty nào đó mà ép bạn làm việc tăng ca thường xuyên, thường xuyên phải thức đêm làm việc, thì dù lương có cao đến mấy công ty đó cũng không đáng để bạn phải bán mạng của mình đâu. Ít nhất là cũng không đáng để bạn xác định đó là công việc dài quá 6 tháng cho mình.
Chúng ta cần lĩnh ngộ được những rắc rối ở tuổi 35.
Khi bạn không thể đấu lại với sức trẻ của những thanh niên mới tốt nghiệp 25, 26 tuổi, sức sáng tạo trong công việc cũng không bằng người trẻ, bộ não như bị đóng băng thử hỏi bạn có lo lắng hay không?
Trước 35 tuổi, da mặt bạn có dày một chút thì bố mẹ, gia đình vẫn là nơi hậu thuẫn vững vàng. Sau 35 tuổi, dù da mặt có dày hơn nữa, lúc này bố mẹ gia đình đã trở thành trách nhiệm bạn cần phải phụ trách.
Tất nhiên bạn có độ dày kinh nghiệm nghề nghiệp, nhưng bất luận là trên mặt tư tưởng hay mức độ dám nhận thách thức đều không thể nào điên cuồng được như họ, bởi mỗi quyết định của bạn lúc này đều gánh theo bát cơm manh áo của cả gia đình.
Bởi vậy, ở tuổi 35 của bạn, muốn bước lên cao nữa nhưng chẳng có đủ năng lực, cũng không có đủ hậu thuẫn; phía sau lại có cả một lớp trẻ muốn bỏ lại bạn phía sau, cũng muốn rút lui lắm nhưng rút lui rồi thì vợ trẻ con khôn ở nhà lấy gì mà ăn? Nhà cửa, học phí của con, sinh hoạt hằng ngày vẫn phải cần đến tiền.
Khi bạn 25 tuổi nên bắt đầu chuẩn bị cho tuổi 35.
Dù cho không một ai muốn thừa nhận sự thật ở tuổi 35, nhưng mỗi một người đều không tránh khỏi sự già đi.
Đối với đại bộ phận những người ở tuổi 35 đều không tránh khỏi những sự việc dưới đây:
- 35 tuổi, đại khái thể lực không được như người trẻ, cũng không chạy nhanh bằng thanh niên, càng không phải là hổ khiếu long ngâm.
- 35 tuổi, thân thể bắt đầu tụt dốc, các bệnh lặt vặt gia tăng nhiều hơn, nếu không chú ý đảm bảo chế độ thì dễ phát bệnh, phát béo.
- 35 tuổi, vừa hay là lúc con bạn ngốn tiền của bạn, bố mẹ thì đúng lúc cần bạn phụng dưỡng, từ trong nhà đến bên ngoài vạn sự đều cần đến tiền.
- 35 tuổi, có khi bạn đã ở một vị trí quản lý nhất định, muốn bước cao hơn nữa e là khó càng thêm khó.
Thật vậy, tất cả đây đều là những tình trạng mà tuyệt đại bộ phận những người ở tuổi 35 không tránh được.
Cách đối ứng tốt nhất cho chúng ta chính là: "Khi bạn ở lúc 25 tuổi thì nên có sự chuẩn bị cho tuổi 35 của mình".
Phải làm như thế nào?
Con người chẳng qua là động vật có ý thức nhất, tôi gọi đó là "quan niệm". Cuộc đời là kết quả của "quan niệm", quan niệm chỉ dẫn chúng ta hành động. Quan niệm đúng thì kết quả hay, quan niệm sai lệch thì kết quả tồi tệ.
Ví như: Có người quan niệm tuổi trẻ thì cứ ăn tiêu thoải mái, đến 30 tuổi tài khoản tiết kiệm tính tiền đô vẫn không đủ 4 con số. Lại có người quan niệm phải tiết kiệm nhiều một chút để phòng cho ngày tháng sau này.
2 kiểu quan niệm này sẽ dẫn đến 2 cuộc đời khác nhau.
Ở tuổi 25, có một số quan niệm bạn nhất định phải nhận thức được nó, nuôi dưỡng nó. Một vài quan niệm đúng đắn sẽ dẫn đường chỉ lối cho ta về sau.
Hơn nữa, ở tuổi 25 hãy học cách quan sát để nắm bắt lấy những xu hướng nhỏ của thời đại, đừng đợi đến khi 35 tuổi mới đi nắm bắt những thứ đó. Nếu bạn làm việc này từ những năm tháng 25 thì đến năm 35 tuổi trong khi người khác phải đối mặt với những sóng gió thì bạn lại đang ở đấy - ngay trên đà phát triển mạnh mẽ nhất trong sự nghiệp của bản thân.
Lấy đầu ra làm cơ sở.
Nói đơn giản là: Mỗi ngày làm việc phải thu được một kết quả nhất định.
Bạn là lập trình viên, viết mã code là đầu ra; bạn là nhà văn, viết được trang báo hay là đầu ra; bạn là nhân viên bán hàng, bắt được 1 vị khách đó là đầu ra.
Khi tuổi đời còn trẻ ta sẽ phát hiện ra rất nhiều những suy nghĩ, quan niệm chỉ như lời nói gió bay.
Ví dụ: Có người nói, EQ là yếu tố quyết định vận mệnh của một người, khéo ăn nói là kỹ năng làm việc quan trọng nhất; cũng có người cho rằng: EQ không hề quan trọng như thế, xếp có thể bao dung cho một người không khéo ăn nói, nhưng chắc chắn không khoan dung nổi những kẻ không làm được việc.
Vậy là, EQ quan trọng hay không quan trọng?
Sau 25 tuổi, bạn cần phải dần dần hiểu ra EQ có quan trọng hay không đó căn bản không phải là một vấn đề. Quan trọng là bạn có làm ra đầu ra hay không? Có thể hoàn thành một việc hoàn chỉnh không? Kỹ năng cảm xúc chỉ là một trong các thủ đoạn để thành việc chứ không phải là con đường bắt buộc phải đi qua.
Trước đây từng có một quán quân đua xe F1 đã phát biểu thế này: "Thế giới này kỳ lạ lắm, nếu tôi đạt quán quân thì dù trước cuộc thi tôi buông thả thế nào, dù không chăm chỉ luyện tập thì bọn họ vẫn khen tôi thể chất tốt, có thực lực, thiên phú. Một khi không đạt được quán quân thì dẫu cho tôi đã luyện tập chăm chỉ cường độ cao cũng không ai đếm xỉa, kêu tôi chỉ là phong độ tức thời."
Bạn thấy đấy, quan trọng không phải là có tập luyện hay không tập luyện, quan trọng là bạn có lấy được chức quán quân hay không.
Logic thực tế trên đời này là: "Bạn chỉ cần phụ trách làm việc, làm cho tốt rồi, người ta sẽ vì sự thành công đó mà tự tìm cho bạn một lý do hoàn hảo."
Bởi thế, những năm 25, 26 tuổi khoan hãy lo lắng quản quá nhiều việc, hãy cứ đem công việc mình đang phụ trách hoàn thành cho tốt, lấy đầu ra làm cơ sở phấn đấu. Hôm nay mình có công việc hay không, nhận được phản hồi tốt hay xấu, những thứ này mới là hiện thực.
Một khi ta có được những sự chuẩn bị tốt nhất về mọi thứ thì những năm tháng sau này ta không cần phải bạt mạng đánh đổi sức khỏe quý giá của bản thân để đổi lấy tiền nữa.
Trí Thức Trẻ