Ngày đầu năm đi làm, đồng nghiệp được sếp lì xì 200k đồng, riêng tôi nhận phong bao 5 triệu: Nghe lý do mà không vui nổi
Cầm phong bao dày cộm trong tay mà tôi không thể vui nổi.
- 14-02-202468 tuổi được con gái chăm sóc 3 năm, vừa nhìn thấy số tiền trong tài khoản của con, tôi lên ô tô rời đi ngay trong đêm
- 14-02-20242 loại bột ngâm nước vừa là “thuốc bổ tim" tự nhiên, vừa giúp giảm cân, hạ đường huyết hiệu quả: Giá rẻ bèo, có nhiều ở chợ Việt
- 07-02-202435 tuổi chưa kết hôn, chàng trai bỏ tiền triệu "thuê bạn gái" về quê ăn Tết nhưng sát ngày nhận được tin nhắn: "Không đến nữa"
*Dưới đây là chia sẻ và trải nghiệm cá nhân của Nguyễn Hiền (30 tuổi, Hà Nội).
Hôm nay là ngày đầu tiên của năm, tôi ngồi trong văn phòng, cầm phong bao lì xì dày cộp trên tay mà lòng trĩu nặng những suy tư. Năm nay tôi 30 tuổi, cái tuổi mà người ta nói là bắt đầu bước vào giai đoạn "ổn định" của cuộc đời. Nhưng với tôi, mọi thứ có vẻ ngược lại.
Vừa tốt nghiệp đại học với tấm bằng Giỏi, tôi đã kết hôn sớm rồi sinh con. Thế là bẵng đi vài năm, trong khi bạn bè nhanh chóng thích nghi với môi trường làm việc, dần dần phát triển năng lực, tìm kiếm những vị trí xứng đáng trong các công ty, tôi chỉ quen với công việc bỉm sữa ở nhà. Đến khi bắt đầu cho con đi nhà trẻ, tôi mới có thời gian ôn lại những kiến thức cũ rồi chân ướt chân ráo đi xin việc, nhưng phải cạnh tranh trực tiếp với một lượng lớn sinh viên vừa ra trường, trẻ trung và năng động nên mức lương không cao, công việc cũng vất vả. Đến giữa năm ngoái, công ty khó khăn nên quyết định cắt giảm nhân sự. Tôi là một trong số đó.
Lo ngại các khoản chi tiêu đắt đỏ cho dịp cuối năm sắp tới, tôi không dám nghỉ ngơi mà tiếp tục lao vào tìm việc. Khó khăn lắm, tôi mới xin được một công việc, bắt đầu đi làm trước Tết 2 tháng. Thế nhưng, ngay ngày đầu năm đi làm, một tình huống không ngờ đã xảy ra và làm tôi suy ngẫm sâu sắc.
Tết năm nay, tôi hào hứng trở lại công ty sau kỳ nghỉ, mang theo biết bao hy vọng và quyết tâm. Như một phong tục, sếp chúng tôi đã chuẩn bị những phong bao lì xì để động viên tinh thần làm việc của nhân viên trong năm mới.
Ảnh minh họa: Internet
Trong khi mọi đồng nghiệp của tôi đều nhận được 200 nghìn đồng, thì riêng tôi, lại nhận được một phong bao dày hơn hẳn – 5 triệu đồng. Tôi bất ngờ, vui mừng nhưng cũng không khỏi hoang mang.
Tôi quyết định gặp riêng sếp để hỏi rõ ý nghĩa của số tiền này. Và rồi, cuộc trò chuyện ấy đã khiến tôi không khỏi đắng lòng. Hóa ra, đó là tiền lương thử việc của tháng trước, cùng với một khoản lì xì đầu năm.
Sếp nói khéo, giọng điệu lịch thiệp nhưng không kém phần nghiêm túc, rằng chất lượng công việc tôi đạt được trong thời gian thử việc quá thấp và đã ảnh hưởng đến tiến độ hoàn thành nhiệm vụ của cả phòng ban.
Và thế là, sếp đề nghị tôi nên chuẩn bị cho một hướng đi khác phù hợp hơn. Đầu xuân năm mới, sếp cũng không hề làm khó mà cho tôi thời gian 1-2 tháng, đến khi nào tìm được công việc mới thì tới xin nghỉ là được.
Tôi rời văn phòng sếp trong trạng thái như người mất hồn. Bước chân nặng trĩu, tay cầm phong bao mà không hề vui mừng. Tôi tự hỏi, liệu rằng mình đã nỗ lực hết sức chưa? Hay thấy Tết đến, không khí hân hoan, bản thân tôi đã lười biếng, quên mất rằng mình vẫn còn nhiều điểm yếu cần phải cải thiện?
Ảnh minh họa: Internet
Ngày hôm đó, tôi vẫn ở lại văn phòng làm việc đến hết giờ làm, nhưng sau đó không về thẳng nhà. Tôi gọi điện cho bố mẹ và chồng để nhờ họ chăm con, tự sắp xếp cơm nước, rồi tôi tìm một nơi yên tĩnh để ngồi một mình. Tôi không muốn nhìn thấy ánh mắt lo lắng của mọi người, cũng không muốn phải giải thích hay than thở gì cả. Thứ mà tôi cần là một mình đối diện với thực tế phũ phàng này, muốn tự mình suy ngẫm và trả lời cho câu hỏi: Tôi nên làm gì tiếp theo?
Trong tĩnh lặng, tôi biết rằng, đây không phải là thất bại cuối cùng. Tôi không quá trẻ nhưng cũng hoàn toàn chưa già, tôi còn sức lực và khả năng để bắt đầu lại từ đầu. Đôi khi, một cú sốc lớn như thế này mới thực sự là bài học quý báu giúp ta nhận ra giá trị bản thân và cách ta đối mặt với thử thách.
Bắt đầu từ ngày mai, tôi sẽ rèn luyện năng lực nghiệp vụ, để ý công việc của các đồng nghiệp xung quanh nhiều hơn, từ đó học hỏi cách họ phản ứng và xử lý mỗi nhiệm vụ mà sếp giao phó như thế nào. Tôi cũng đăng ký một số lớp học nâng cao kỹ năng nghiệp vụ vào buổi tối và cuối tuần. Tôi sẽ đi làm sớm hơn, nỗ lực hơn, và quan trọng nhất là tôi sẽ không ngừng phấn đấu. Bởi vì, thất bại chỉ là nền tảng cho thành công của ngày sau, và tôi tin rằng, miễn là tôi không từ bỏ, cơ hội sẽ mỉm cười với tôi lần nữa.
Dù cho bao nhiêu lần ngã, miễn là tôi còn có thể đứng dậy, thì hy vọng vẫn chưa kết thúc. Mỗi khi nhìn lại phong bao lì xì dày cộp đó, tôi hiểu đó không chỉ là lương thử việc mà còn là tiền học phí cho bài học đầu tiên của năm mới. Một bài học đắt giá, nhưng cần thiết cho hành trình dài phía trước.