MỚI NHẤT!

Đọc nhanh >>

Doanh nhân Đinh Hùng: Khi mới ra trường, tôi đã gửi đi hơn 200 thư xin việc

11-08-2014 - 11:59 AM |

"Còn nhớ lần đầu xin việc khi mới ra trường, tôi đã gửi đi khoảng 200 thư xin việc và nhận lại được khoảng mười lời mời phỏng vấn".

Cách đây hai năm, sự xuất hiện của Nhà hàng Vatel Sài Gòn đã bắt đầu tạo ra một mô hình mới trong đào tạo nhân lực cho ngành nhà hàng – khách sạn. Người đưa hệ thống đào tạo của Vatel từ Pháp về Việt Nam là ông Đinh Hùng – Giám đốc Công ty TNHH Dịch vụ du lịch Tangka Voyages. 

* Được biết, Công ty Tangka Voyages là doanh nghiệp lữ hành chuyên đưa du khách Pháp đến Việt Nam. Làm du lịch trên đất Pháp, doanh nghiệp của ông có gặp nhiều khó khăn?

- Tôi cho rằng Tangka Voyages gặp nhiều thuận lợi hơn là khó khăn. Du khách từ Pháp cảm thấy yên tâm hơn khi thấy có doanh nghiệp Việt làm tour du lịch Việt ngay tại Paris.

Hơn nữa, là người đầu tiên tổ chức hành trình xuyên Việt trong giai đoạn 1995-1998, tôi đã tìm hiểu rất kỹ về cách tổ chức tour tại quê hương. Những chương trình du lịch do Tangka Voyages đưa ra đều được khá nhiều du khách lựa chọn.

Thật thú vị là sau khi được tôi phục vụ tour du lịch Việt, nhiều du khách nước ngoài đã nhờ tôi tổ chức những tour châu Âu khác vì họ tin tưởng vào chất lượng dịch vụ mà tôi cung cấp, mặc dù giá tour của tôi luôn cao hơn các công ty lữ hành khác trong cùng phân khúc.

* Đã có ít nhiều kinh nghiệm hợp tác làm ăn với du lịch Việt Nam, ông đánh giá ra sao về tiềm năng du lịch Việt?

- Du lịch Việt Nam có lợi thế cả về thiên nhiên lẫn con người nhưng vẫn chưa phát triển xứng đáng với tiềm năng do nhiều nguyên nhân. Những rào cản phát triển du lịch đã được báo chí nêu nhiều, nhưng tôi không dám đoán bao giờ chúng ta mới vượt qua được.

Đơn cử là vấn đề phương tiện đi lại. Nếu xe buýt xuống cấp và hay phóng nhanh vượt ẩu hoặc máy bay trễ chuyến là chuyện có vẻ bình thường đối với chúng ta thì với du khách quốc tế lại là lỗi vô cùng nghiêm trọng.

Gặp phải trường hợp tương tự, ở châu Âu, các doanh nghiệp làm dịch vụ du lịch phải chịu trách nhiệm đảm bảo chỗ ăn uống, nơi nghỉ ngơi cho khách và phải đền bù thiệt hại bằng tiền. Còn ở Việt Nam, có trễ giờ bay cũng chẳng là điều gì lớn cả, thậm chí có khi hãng hàng không “quên” thông báo và xin lỗi hành khách.

* Còn tính chuyên nghiệp của các doanh nghiệp du lịch và lữ hành Việt Nam?

- Tôi thấy các công ty du lịch lữ hành Việt Nam ít chịu khó tìm tòi sáng tạo trong cách thức tổ chức tour. Nhiều du khách nước ngoài nói rằng họ không còn hứng thú với các chương trình tour rập khuôn mà các công ty du lịch của ta đang chào bán. Các điểm đến, các chốn tham quan, nghỉ ngơi, ẩm thực đã khá quen thuộc với du khách quốc tế, cơ bản chỉ nhằm phục vụ cho nhu cầu du lịch số đông.

Bản thân các hướng dẫn viên du lịch cũng chưa chịu khó học hỏi để tinh thông nghề nghiệp đặc thù của mình, nhiều người chưa yêu nghề, chưa thấy tự hào về nền văn hóa, ẩm thực của đất nước mình thì làm sao truyền được cảm hứng cho du khách?

Khách du lịch rất thích tìm hiểu những nét lịch sử, văn hóa ẩn trong từng địa danh, từng món ăn nên cách thức xây dựng chương trình của các công ty lữ hành rất quan trọng. Chúng ta phải chịu khó tìm ra những cung đường mới, những khách sạn mới, nơi ăn uống mới.

Để khách du lịch đến Việt Nam có thể trở lại lần nữa thì quan trọng nhất là tạo cho họ cảm giác hào hứng khi sắp được trải nghiệm một Việt Nam mới. Du lịch sáo mòn thì khó phát triển do khó thu hút được nhiều du khách qua từng năm và bản thân các doanh nghiệp làm dịch vụ cũng khó nâng cao được mức lợi nhuận.

   (Xem thêm: Ông chủ Khaisilk và những quyết định rất Khải)

* Nhưng trong giai đoạn khó khăn như hiện nay, bỏ ra chi phí để thay đổi chương trình tour là một vấn đề lớn. Hơn nữa, các công ty du lịch đang có sự cạnh tranh về giá cả…

- Theo tôi, trong kinh doanh về du lịch, cách thức thực hiện còn quan trọng hơn giá cả.

Làm một tour chuyên nghiệp, đảm bảo tính sáng tạo, giúp du khách khám phá và trải nghiệm những gì mới mẻ, thật sự hấp dẫn thì vẫn thích hơn một tour giá rẻ mà không nâng được uy tín. Trong khi đó, chính uy tín và sự sáng tạo mới mang lại lợi nhuận cao cho chúng ta.

Ngoài ra, yếu tố quan trọng không kém là chấp nhận lời chê. Tôi có một nhà hàng chuyên các món ăn Việt Nam tại Paris. Rất nhiều người đến quán ăn và viết bài, bài khen lẫn bài chê đều có đủ. Tôi không giận khi người khác chỉ trích một cách trung thực, khách quan. Có tiếp thu và điều chỉnh thì mình mới tiến bộ được.

* Khi mới sang Pháp năm 1978, ông có gặp khó khăn trong việc hòa nhập hay không?

- Tôi tự nhận thấy mình hòa nhập rất nhanh. Tôi tiếp tục học ngành truyền thông và tiếp thị và được làm việc trong những công ty lớn. Có lẽ tôi cũng gặp may mắn trong sự nghiệp. Còn nhớ lần đầu xin việc khi mới ra trường, tôi đã gửi đi khoảng 200 thư xin việc và nhận lại được khoảng mười lời mời phỏng vấn.

Tôi không thể quên một cuộc phỏng vấn thú vị với một giám đốc một hãng rượu. Ông ấy quý người Việt Nam và thích những người năng động, tự tin. Cuối cùng, vì tôi chưa có kinh nghiệm trong lĩnh vực phân phối mà hãng đang cần, ông ấy đã giới thiệu tôi cho đối tác làm quảng cáo cho hãng rượu của ông.

Có thể nói con đường sự nghiệp của tôi khá thuận lợi. Trong khoảng thời gian ở Pháp, tôi có cơ hội được làm trong những công ty lớn với mức lương cao. Nhưng đến tuổi thất thập, tôi muốn xây dựng một doanh nghiệp riêng, đồng thời muốn làm gì đó cho quê hương và cho thế hệ trẻ.

* Hình như ông còn đi tiên phong trong một phong trào phổ cập văn hóa và lịch sử Việt Nam cho những đứa trẻ gốc Việt sinh ra trên đất Pháp?

- Phong trào này tôi chỉ mới tiến hành trong gần một năm nay và được sự hưởng ứng của nhiều cặp vợ chồng trẻ. Dù lưu lạc đến đất Pháp vì lý do gì thì mỗi người Việt ở nước ngoài đều lưu giữ trong tim hình ảnh về quê hương, đất nước. Họ cũng muốn truyền cho con mình tình yêu quê hương Việt Nam nhưng đôi khi, vì bận rộn công việc hoặc vì chưa tìm được một động lực, họ chưa thể thực hiện được.

Tôi khởi xướng phong trào này nhằm nhắc nhở, đôn đốc các bậc cha mẹ cùng thực hiện việc giáo dục văn hóa và lịch sử cho con mà trước hết là ngôn ngữ mẹ đẻ. Và họ nhận ra rằng học tiếng Việt không chỉ là học ngôn ngữ để giao tiếp mà ẩn sâu trong tầng văn hóa Việt chính là truyền thống tôn sư, trọng đạo, hiếu đễ với cha mẹ. 

Có lẽ nhiều người giống tôi, đều muốn những đứa trẻ dù không được sinh ra ở Việt Nam cũng có chung niềm hạnh phúc là nói được tiếng mẹ đẻ, có một chốn để nhớ về.

* Có thể thấy ông là một người có rất nhiều ý tưởng trong nhiều lĩnh vực, không chỉ trong kinh doanh…

- Ý tưởng thì ai cũng có được nhưng hiện thực hóa nó mới khó. Thời còn trẻ, tôi may mắn được làm việc ở những công ty có nền tài chính dồi dào. Những ý tưởng của tôi trong lĩnh vực quảng cáo thường được kiểm tra xem có khả năng thu lợi nhuận hay không trước khi được vận dụng vào thực tế. Về sau, tôi thường không cần phải tự kiểm tra kỹ ý tưởng nữa vì đã có nhiều kinh nghiệm vận dụng.

Tôi thấy các doanh nghiệp Việt Nam chưa chú trọng đến việc kiểm tra ý tưởng có lẽ vì nguồn tài chính có hạn, song cũng có thể người ta ngại phải bỏ chi phí một cách vô ích. Thực ra, chi phí bỏ ra cho việc kiểm tra ý tưởng là sự đầu tư lâu dài.

Loại bỏ những ý tưởng tồi thì chỉ tốn một khoản chi phí nhỏ trong khi nếu sử dụng chúng sẽ tiềm ẩn nguy cơ lớn sau này. Một khi đã chọn được ý tưởng tốt thì lợi nhuận mang lại sẽ rất cao.

Làm kinh doanh nếu chỉ biết chăm chăm thu lời trước mắt thì khó có thể phát triển thành doanh nghiệp lớn. Khi biết nhìn xa trông rộng, dám quyết đoán đầu tư sức người sức của, không vội tính đến lợi nhuận trước mắt, ắt chủ doanh nghiệp sẽ có ngày vượt lên trên tầm của vô số đối thủ cạnh tranh.

Biết nhìn xa, suy trước tính sau, hy sinh mối lợi nhỏ thì nhất định sẽ thu được mối lợi lớn. Đó là cách “đổi gạch lấy ngọc”.

* Ông có trăn trở khi quyết định bỏ một vị trí tốt trong sự nghiệp có lương cao để trở về Việt Nam?

- Hầu như không. Thứ nhất, tôi không về ở ẩn, vui thú điền viên, mà muốn kinh doanh ngành mình yêu thích là du lịch. Tôi vẫn tiếp tục làm việc và cống hiến. May mắn hơn, trợ cấp thất nghiệp ở Pháp rất cao.

Trong năm đầu tiên là 80% mức lương mà tôi có, rồi giảm dần theo từng năm. Tôi dự tính nếu chưa thể bắt đầu công việc mới ngay thì hai năm ngồi nhà, tôi vẫn thong thả, ung dung với số tiền trợ cấp để chuẩn bị chu đáo hơn cho một dấn thân mới.

Còn nghỉ hưu ư? Theo cách nói của các bạn trẻ bây giờ thì “nghỉ hưu” không có trong từ điển của tôi. Làm việc để đầu óc hoạt động, tỉnh táo, trí nhớ tốt hơn. Chúng ta không nên cầu nhàn, nhưng cũng không nên bắt đầu óc làm việc quá sức. Đọc sách cũng là cách để củng cố trí nhớ khi đã có tuổi và đó là việc mà tôi thường làm.

Hiện giờ tôi đang được làm điều mình thích là kinh doanh du lịch. Tôi cũng đang phát triển thứ mà mình tâm huyết là mô hình giáo dục – đào tạo hiệu quả phục vụ cho các ngành du lịch, nhà hàng, khách sạn. Như thế cũng đã đủ để tôi sống từng ngày vui và có ý nghĩa.

* Cảm ơn ông về buổi trò chuyện thú vị!

>> Ông chủ 24 tuổi của website Haivl.com

Theo Xuân Lộc

vandoan

Doanh nhân Sài Gòn

Trở lên trên