Nữ hoàng truyền thông nước Mỹ: Can đảm trước những khẩu súng, coi thất bại là bước đệm của thành công
Arianna Huffington đã trở thành một trong những phụ nữ quyền lực nhất thế giới. Bà là người sáng lập và cũng là cựu tổng biên tập của tờ Huffington Post – tờ báo lớn thứ hai nước Mỹ. Bà còn là một chuyên gia tư vấn về hạnh phúc và cân bằng trong cuộc sống, một nhà bình luận tác giả sách với những quan niệm cới mở, đề cao và bảo vệ nữ quyền.
- 03-02-2022Tỷ phú giàu nhất hành tinh và những sự thật ít người biết
- 02-02-202210 câu trích dẫn đầy cảm hứng từ tỷ phú tuổi Dần Richard Branson làm phong phú cuộc sống của bạn
- 01-02-2022Gặp gỡ tỷ phú tuổi Dần: Từ rời quê lập nghiệp khi mới 16 tuổi, phải đi rửa bát thuê đến ông trùm thể thao với khối tài sản hàng tỷ USD
Arianna Huffington sinh năm 1950 (năm Canh Dần), tên khai sinh là Ariadni-Anna Stasinopoulou. Arianna cùng em gái Agapi được mẹ Elli nuôi dưỡng trong một căn hộ một phòng ngủ ở Athens, Hy Lạp.
Cha của họ, Konstantinos, là một nhà báo bị đưa đến trại của Đức Quốc xã trong Thế chiến II vì đã viết một bài báo chống lại Đức. Ông sống sót sau khi thoát khỏi trại tập trung và kết hôn với Elli, nhưng mối quan hệ của họ không hòa hợp. Agapi nhớ lại, khi còn là một cô bé, Huffington đã khuyến khích mẹ rời xa cha mình.
"Tôi nhớ cuộc trò chuyện ấy. Mẹ tôi nói: "Nhưng Agapi yêu bố con bé rất nhiều. Con bé sẽ buồn lắm." Và Arianna nói:" Mẹ ơi, con bé sẽ lớn dần lên. Điều quan trọng là tất cả chúng ta đều hạnh phúc. Và nếu mẹ bố cãi nhau, điều đó không mang lại hạnh phúc cho bất kỳ ai cả." Lúc đó chị ấy mới có 12 tuổi. Chị ấy có trí tuệ và sự thấu hiểu rằng điều thực sự quan trọng chính là ... chúng tôi có thể ở trong một môi trường bình yên hơn," Agapi nói.
Đó là một thời kỳ hỗn loạn đối với Hy Lạp: một cuộc khủng hoảng chính trị vào năm 1965 đã gây ra tình trạng bất ổn dân sự. Năm 1967, quốc vương của đất nước, Vua Constantine II, đã phải lưu vong sau một cuộc đảo chính quân sự. Một buổi chiều vào năm Huffington 15 tuổi, Athens đang bị quân đội chiếm đóng nhưng cô cần phải tham gia một lớp học.
"Lúc 4 giờ chiều, Arianna phải học bài. Và… bên ngoài cửa của chúng tôi có những người lính được trang bị súng máy, "Agapi kể. "Đài phát thanh vừa thông báo rằng không ai được phép ra ngoài đường nếu không sẽ bị bắn, về cơ bản là thế… (nhưng) tôi thấy Arianna từ cửa sổ phòng khách, chị ấy đang đi bộ xuống phố và những người lính nói: 'Cháu phải quay lại ngay, cháu không được phép ra ngoài, cháu đang làm cái gì vậy?" Và chị ấy nói:" Cháu có một lớp học lúc bốn giờ và cháu không thể bỏ lỡ nó"."
"Chị ấy không dễ dàng bỏ cuộc. Chị ấy cực kỳ kiên cường. Và đó đối với tôi, là định nghĩa của sự dũng cảm ", Agapi nói.
Một lần khác, Huffington đang đi học về và cô nhìn thấy hình ảnh trường Đại học Cambridge trên bìa một tạp chí. "Tôi đã mua tạp chí và đặt nó trên bàn bếp và nói với mẹ:" Con thực sự muốn đến đó ", Huffington kể với CNBC trong một cuộc phỏng vấn.
"Mẹ tôi không nói:" Đừng nực cười như vậy, con không nói được tiếng Anh, chúng ta không có tiền, mẹ chắc rằng các cô gái người Anh cũng khó mà vào được Cambridge." Thay vào đó, bà ấy nói: 'Hãy xem làm thế nào để chúng ta có thể biến điều đó thành hiện thực'. "
Mẹ của Huffington không làm cho con mình cảm thấy như thể Cambridge là tất cả và là con đường duy nhất. "Bà ấy luôn khiến tôi cảm thấy đó là một cuộc phiêu lưu lớn. Và rằng nếu chúng tôi không thành công, nếu chúng tôi không vào được Cambridge, cuộc sống vẫn là một cuộc phiêu lưu vĩ đại và sẽ còn nhiều thứ khác. Và rằng bà ấy vẫn sẽ yêu tôi dù thế nào đi chăng nữa, "Huffington nhớ lại.
Hai người đã đến thăm trường đại học, "một kiểu hình dung ban đầu, để hình dung bản thân mình ở nơi đó," Huffington nói. Và cô gái ấy đã nhận được học bổng bán phần.
Huffington học kinh tế tại trường Cao đẳng Girton và trở thành nữ chủ tịch thứ ba của Hội Liên hiệp Cambridge. Đó là một quá trình đòi hỏi sự quyết tâm và kiên định, một phần vì giọng Hy Lạp nặng của cô. "Có rất nhiều sự khó khăn trong việc phát âm. Vào lần đầu tiên tôi đứng lên phát biểu… tôi là một diễn giả tệ hại, tôi đọc từng từ có giọng nói nặng. Vì vậy, mọi người không chấp nhận tôi. Nhưng tôi đã kiên trì chỉ vì tôi thực sự yêu thích nó. Và cũng vì một lần nữa, mẹ tôi đã nói, có thất bại cũng không sao".
Agapi mô tả cuộc sống trẻ thơ của họ như một thế giới "một sân khấu lớn, một sân chơi nơi bạn thực sự có thể thử nghiệm, bạn có thể thử mọi thứ".
Không thành công cũng được. "Chúng tôi có rất ít tiền, nhưng mẹ tôi luôn khiến chúng tôi tin tưởng vào bản thân có thể vượt lên trên hoàn cảnh của mình. Mẹ tôi thường nói rằng thất bại không đối lập với thành công của bạn, đó là bước đệm để bạn thành công, "Huffington nói.