Sự lạc quan chính là "thần dược" chữa lành tâm hồn: Hãy chiêm nghiệm câu chuyện về chàng giao sữa và cô hầu gái này sẽ hiểu ngay!
Ernest và Ethel đồng hành sát cánh bên nhau trên mọi nẻo đường. Đến tuổi già, hai người cùng tắm nắng ngoài vườn, Ethel đan len, Ernest đọc báo, bên cạnh còn có một chú mèo.
- 09-04-2022Tuổi 32 rực rỡ của “hot girl đời đầu” Huyền Lizzie: Xinh đẹp, quyến rũ, “gây bão” giờ vàng VTV nhưng ít ai biết còn là CEO 2 thương hiệu thời trang, mỹ phẩm
- 08-04-2022Phỏng vấn: 'Tại sao bạn lại bỏ công việc cũ?', người khôn ngoan đáp 3 ý này và trúng tuyển ngay tại chỗ
- 06-04-2022So kè BST tiền tỷ của 2 MC, BTV chịu chơi nhất VTV: Dát toàn đồ hiệu xa xỉ, đồng hồ, túi xách mỗi ngày chọn một chiếc
Nếu bạn cảm thấy cuộc sống hiện tại quá mức khô khan, chán chường thì hãy chiêm nghiệm ý nghĩa trong bộ phim hoạt hình “Ethel & Ernest”, nhìn xem cách hai con người này làm sao để tích cực sống trong cuộc đời tầm thường này.
Bộ phim được cải biên từ tác phẩm của tiểu thuyết gia Raymond Briggs. Ông đã lưu lại cuộc đời của bố mẹ vào những nét vẽ hoạt hình để nó sống mãi với mình.
1. Từ không thành có một gia đình
Người mẹ Ethel ban đầu chỉ là hầu gái trong một gia đình thượng lưu. Ngày nào lau cửa sổ, bà cũng chào hỏi với một chàng trai đạp xe, mà người này cũng chính là bố Ernest. Lúc này, Ernest chỉ là nhân viên giao sữa, mỗi ngày chạy qua cũng đều tặng cho Ethel nụ cười rạng rỡ.
Hẹn hò xem phim, ra mắt gia đình, và rồi cả hai đã kết hôn.
Ethel nghỉ công việc làm hầu gái, Ernest vay tiền mua một căn nhà mới. Hai vợ chồng bắt đầu cuộc sống hôn nhân như thiên đường.
Trong nhà cái gì cũng không có, ngay cả bếp lò cũng cũ kĩ. Nhưng họ vẫn rất vui vẻ, thậm chí còn lên kế hoạch trước căn phòng dành riêng cho con nhỏ trong tương lai.
Ernest là người rất lạc quan, dùng tâm thái tích cực nhất để chào đón mỗi ngày và thỏa mãn với công việc giao sữa đang làm. Ông đã tu sửa lại những món đồ cũ trong nhà, dùng khoản tiền ít nhất để mua những thứ đồ tốt nhất. Và rồi, căn nhà cũng đầy đủ dần.
Ethel chịu trách nhiệm những công việc nội trợ như giặt quần áo, nấu cơm,...
Đôi vợ chồng đã sống hạnh phúc bên nhau, mặc dù không mấy khá giả nhưng cũng đủ vui vẻ qua ngày.
2. Tìm kiếm điểm chung trong sự khác biệt, cùng tiến về phía trước
Ernest và Ethel đều hiểu rằng hạnh phúc là phải sống bằng thái độ tích cực nhất.
Ethel thích càm ràm, có lúc hơi khó tính một chút, nhưng tất cả đều được Ernest bao dung và luôn dành tặng cái ôm ấm áp mỗi khi vợ buồn.
Hai người lấy nhau 2 năm nhưng chưa có con. Ethel rất buồn nhưng Ernest vẫn thản nhiên và thấu hiểu cho nỗi lòng của vợ.
Trời không phụ lòng người, Ethel cuối cùng cũng mang thai. Ngày con trai ra đời, Ernest còn tất bật đi giao sữa ở bên ngoài.
Từ đầu đến cuối, điều Ernest quan tâm nhất chính là tình trạng sức khỏe của Ethel, không muốn vợ sinh con vì lo lắng bà sẽ gặp nguy hiểm.
Hai vợ chồng khác nhau ở rất nhiều điểm. Ernest thích nói về chuyện chính trị, Ethel lại bận bịu việc nhà nhưng lúc nào bà cũng chịu lắng nghe lời của chồng vì biết ông đang đắm chìm trong thế giới mà ông yêu thích.
Ethel cảm thấy đống củi đốt trong nhà rất bừa bộn, thế là Ernest đã làm hẳn một kho chứa củi nhỏ ngoài vườn.
Chiến tranh ập đến, một người làm nhân viên cứu hộ, một người làm nhân viên văn thư, cùng nhau kiên cường vượt qua thời kỳ loạn lạc.
3. Bố mẹ là người thầy tốt nhất
Về việc dạy dỗ con cái, bất kể là trong khỏi lửa chiến tranh hay cuộc sống sau loạn lạc, hai người đều không để con trai Raymond cảm thấy cuộc đời này quá mức khó khăn, mà lại tràn đầy ánh sáng hy vọng. Họ đã dùng thái độ lạc quan nhất để nuôi con trưởng thành một cách lành mạnh.
Một lần Raymond trộm đồ bị cảnh sát bắt, Ethel rất buồn, nhưng bà đã nói thẳng điều này trước mặt người hàng xóm. Đương nhiên, Raymond nhỏ bé đã rất tủi thân. Nhưng cách làm của Ethel như một lời động viên lẫn bảo vệ con trai, giúp Raymond lớn lên và trở thành một chàng trai ngay thẳng.
Raymond theo đuổi nghệ thuật. Hai vợ chồng cảm thấy vô cùng lo lắng vì nghĩ rằng người làm nghệ thuật quá mơ mộng, không thể kiếm tiền, chỉ biết để tóc dài và rượu chè bê tha. Nhưng Raymond vẫn đi theo tiếng gọi con tim.
Raymond trưởng thành, hai người cũng già đi, đến lúc tiễn con trẻ ra đi để theo đuổi ước mơ. Khi trở về, Raymond đã mang thêm người con gái mà mình yêu thương. Đúng vậy! Raymond muốn kết hôn, hai vợ chồng lúc này thật sự rất già rồi.
Vợ của Raymond bị bệnh thần kinh nên không thể sinh con. Ethel rất đau buồn nhưng phải chấp nhận hiện thực này.
4. Đồng hành cùng già đi
Ernest và Ethel đồng hành sát cánh bên nhau trên mọi nẻo đường. Đến tuổi già, hai người cùng tắm nắng ngoài vườn, Ethel đan len, Ernest đọc báo, bên cạnh còn có một chú mèo. Ernest vẫn thích nói chuyện chính trị, Ethel vẫn tò mò hỏi han để chồng tận tình giải thích.
Lắm lúc, hai người cùng ngồi trên ghế ngoài hiên, nhìn ngắm thế giới trước mắt, hỏi nhau có nhớ về những nơi đã đi qua không, đã làm được những gì.
Bố mẹ già đi, nhưng hồi ức về thanh xuân vẫn còn mãi trong trí nhớ.
Ethel mắc chứng đãng trí tuổi già, ngồi trên giường bệnh không nhớ người bạn đồng hành Ernest của mình, đôi khi còn lén lút hỏi con trai Raymond rằng ông già kia là ai.
Ethel ra đi, Ernest lặng lẽ sống một mình, không còn vợ ngồi bên cạnh cùng xem tivi, chỉ có chú mèo vẫn nằm đó.
Không lâu sau, Ernest cũng nhắm mắt xuôi tay. Ông đã đi tìm người vợ dấu yêu của mình.
5. Bó hoa tươi của sự lạc quan
“Ethel & Ernest” còn có một chi tiết rất cảm động. Trong nhà của hai vợ chồng lúc nào cũng có một bó hoa tươi. Đó chính là minh chứng cho cuộc sống lạc quan của họ.
Sinh lão bệnh tử, chiến tranh loạn lạc, hay những trắc trở trong cuộc sống không ngừng vồ vập, nhưng có một người cùng đồng hành trên bước đường này đến cuối thật sự quý giá biết bao!
(Nguồn: Zhihu)
Pháp luật và bạn đọc