Chị gái cho vay 175 triệu đồng xây nhà, khi chị ốm đau tôi chăm sóc chu đáo: Vô tình nghe được một câu nói, tôi lập tức "quay xe"
Sau một thời gian chăm sóc chị ở viện, tôi ngỡ ngàng nhận ra tình chị em không tốt như mình tưởng.
- 03-07-2024Cụ ông 68 tuổi, lương hưu 14 triệu/tháng, con trai nhờ trông cháu: 1 tuần sau nhất quyết báo cảnh sát vì lí do này
- 02-07-2024Cụ ông 80 tuổi là sếp lớn, về hưu từng ở cùng con trai, vào viện dưỡng lão vẫn khó bình yên: Hóa ra tuổi già cần nhất 3 điểm tựa “xương máu” này
- 19-06-2024Cụ ông 72 tuổi xấu hổ vì con trai cả kém cỏi, chỉ luẩn quẩn chốn quê, khi ốm nặng ân hận 1 điều: May còn chưa muộn
Chị gái hào phóng cho em mượn tiền xây nhà
Gia đình tôi có 4 anh chị em. Chỉ có chị gái tôi là được học đại học, sau này chị làm giáo viên, công việc khá ổn định. Tôi với hai em trai học hết cấp 2 rồi đi làm công nhân. So với chúng tôi, chị gái là người có ăn học hơn cả nên là người có tiếng nói trong nhà, đến bố mẹ cũng kiêng nể chị nhất.
Năm ấy, vợ chồng chúng tôi tính xây nhà nhưng tiền tiết kiệm không đủ. Lúc đầu tôi tính vay của hai em trai nhưng các em cũng đang khó khăn. Không còn cách nào khác nên tôi đã nhờ chị. Chị không nói nhiều mà cho tôi vay 5 vạn NDT (tương đương với 175 triệu ND). Cầm số tiền, tôi mang về nhà kể với chồng với giọng điệu đầy tự hào, tôi nghĩ chị là người tốt với tôi nhất trên đời.
Số tiền ấy, chúng tôi không vay của chị lâu, trong vòng 2 năm chúng tôi đã trả hết. Hôm ấy, vợ chồng tôi cầm tiền và mua chút hoa quả xịn tới nhà chị để bày tỏ tấm lòng.
Ngỡ ngàng trước lòng người
Nhiều năm về sau, tôi nhận ra cách tôi đối nhân xử thế và cách chị nghĩ về tôi là hai chuyện khác nhau. Trả được món nợ này tôi nghĩ mình sẽ đỡ áp lực hơn, nhưng tôi không hiểu vì sao chị lại có thái độ không hay với tôi.
Một lần có việc gia đình, họ hàng chúng tôi đều ở đấy, chị cố ý nhắc lại chuyện tôi vay tiền trước mặt mọi người, chị hỏi:
"Lúc đầu em không vay được của ai, may mà có chị. Chỉ có chị mới có khả năng, vợ chồng em định báo đáp chị như thế nào đây?"
Nghe xong câu đó, tôi thấy ngại vô cùng. Nghĩ lại, chị tôi đâu có nói sai, mỗi lần vậy tôi đều phải hứa trước mặt họ hàng, sau này sẽ chăm sóc chị thật tốt.Tôi nói rằng ân huệ này tôi sẽ luôn ghi nhớ, cả đời không bao giờ quên. Thậm chị tôi còn dặn con cái tôi như vậy.
Tức nước vỡ bờ
Qua tuổi 60, sức khỏe chị ngày càng giảm sút. Một lần, do vấn đề sức khỏe chị phải nằm viện hai tháng. Đúng lúc ấy, tôi được nghỉ hưu, không có việc gì làm, tiện thể tôi qua chăm sóc chị dù gì người ngoài chăm sóc cũng không được bằng người nhà.
Bệnh tình của chị mỗi năm phải nằm viện hai lần. Mỗi lần, tôi đều là người lo lắng mọi thứ từ quần áo, giấy tờ, thủ tục, đưa chị đi kiểm tra, nấu cơm,..Mọi người cùng nằm phòng bệnh đều ngưỡng mộ chị vì có một người em gái chu đáo như tôi. Nhưng thái độ của chị tôi lại không đồng tình: "Đây là chỉ là có qua có lại, trước đây tôi cho em tôi vay tiền xây nhà, giờ em làm vậy thì cũng là chuyện.."
Đang nói dở, thấy tôi đi vào chị im lặng không nói gì nữa.
Tôi giả vờ chưa nghe thấy gì. Khi đi ra ngoài, chị tiếp tục nói chuyện với người mọi người. Không cần phải nghe, tôi cũng biết lại là chuyện tôi vay tiền chị.
Năm ngoái, chị tôi phải làm một cuộc phẫu thuật. Chị dặn tôi là phải sắp xếp chuyện nhà cửa để ở cạnh chị 1 tháng. Tôi không suy nghĩ gì nhiều liền đồng ý.
Chị mới phẫu thuật, không thể lật người, tôi là người giúp chị xoay người, cơm nước tôi đều là người xúc cho chị, quần áo tất cả việc đều là một tay tôi giặt dũ. May mắn thay, mỗi ngày chị đều có tiến triển tốt.
Hôm ấy, gia đình chị đến thăm, chị rất vui mừng. Đột nhiên, chị bảo tôi ra ngoài mua giúp chị cuốn sách. Tôi nghĩ đơn giản cả ngày chị ở trong bệnh viện chán nên muốn đọc sách để giết thời gian. Đến lúc tôi về, đứng ở cửa phòng, nghe thấy giọng nói chị, tôi chết lặng.
"Em gái tôi hiền lành chất phát, cũng không phải khá giả gì. Năm đó, nếu tôi không cho em mượn tiền thì không biết bao lâu em tôi mới xây được nhà. Lúc đầu, tôi tính thuê bảo mẫu, nhưng tôi muốn cho em cơ hội báo đáp nên mới đồng ý để em đến đây." - Chị nói với mọi người.
Nghe thấy vậy, tôi liền đờ người ra. Chuyện tiền nong đã được bao năm chị vẫn nhắc đi nhắc lại mặc dù tôi đã trả hết từ lâu. Với lại, những gì tôi đối với chị đó là tình cảm chị em ruột thịt nhưng sự việc hôm nay tôi mới biết bao lâu qua là chị lợi dụng tôi. Tôi lặng lẽ đi ra ngoài và quyết định không đến đây thêm một lần nào nữa.
Vậy nên mới nói, nhất định đừng mượn tiền của người thân, tiền có thể mượn có thể trả nhưng mượn tình cảm thì cả đời trả cũng chưa hết.